asd
Trang chủGiáo DụcVăn mẫuNhững bài thơ lục bát về thầy cô giáo

Những bài thơ lục bát về thầy cô giáo

Nghề nhà giáo luôn là nguồn cảm hứng cho các nhà văn, nhà thơ khai thác, và những bài thơ lục bát về thầy cô cũng là món quà tinh thần tuyệt vời được các em học sinh lựa chọn để gửi tặng những người lái đò. 9MOBI đã sưu tầm những bài thơ lục bát hay nhất để các em học sinh tham khảo, dùng làm báo tường hay gửi trực tiếp đến thầy cô giống như một cách để thể hiện tình cảm của mình.

Thơ lục bát là thể thơ truyền thống của dân tộc và chúng thường được lựa chọn để gửi gắm những tình cảm tốt đẹp của con người, trong đó có tình cảm của học sinh với những người thầy người cô giống như một lời tri ân sâu sắc, dễ đọc, dễ thuộc.

Những bài thơ lục bát về thầy cô giáo

Tổng hợp những bài thơ lục bát hay nhất về thầy cô giáo

TỔNG HỢP NHỮNG BÀI THƠ LỤC BÁT VỀ THẦY CÔ GIÁO HAY NHẤT

Bài 1: Bụi Phấn

Tác giả: Hoài Thương

Thầy con giờ đã già rồi

Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu

Phấn rơi bạc cả mái đầu

Đưa con qua những bể dâu cuộc đời

Mỗi khi bụi phấn rơi rơi

Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương

Cho con vững bước nẻo đường

Hành trang kiến thức, tình thương của thầy

Biết bao vất vả, đắng cay

Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời

Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời

Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!

Trọn đời con mãi tự hào

Cúi đầu cung kính … thương sao dáng thầy

Dẫu đời xuôi, ngược đó đây

Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa

Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?

Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầy

Cho con cuộc sống hôm nay

Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!

Bài 2: Tri Ân

Tác giả: Thái Tài

Thu tàn trời đã sang đông

Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy

Người trao khát vọng hôm nay

Chắp cho đôi cánh em bay vào đời

Bao chuyến đò lặng không lời

Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai

Bên trang giáo án miệt mài

Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua

Từng câu từng chữ ê a

Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn

Mõi mòn khuya sớm gian nan

Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng

Bao thế hệ đã sang sông

Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng

Mặc cho mưa gió bão bùng

Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ

Hôm nay kính dệt vần thơ

Tri ân hai tiếng… vô bờ khắc ghi

Nẻo đời dẫu có thịnh suy

Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy

Mừng ngày nhà giáo hôm nay

Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi

An khang hạnh phúc rạng ngời

Gia can êm ấm trọn đời yêu thương

Dẫu cho cách trở ngàn phương

Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy…

Bài 3: Chuyến Đò Tri Thức

Tác giả: Bằng Lăng Tím

Tôi về thăm mái trường xưa

Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây

Pha sương mái tóc cô thầy

Bảng đen phấn trắng còn đây căn phòng

Con đò neo đậu bến sông

Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương

Bằng lăng tím rụng cuối đường

Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè

Ríu ran chim hót cành me

Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ

Bên trang giáo án từng giờ

Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông

Ngoài sân vương sợi nắng hồng

Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy

Bài 4: Em Mãi Khắc Ghi

Tác giả: Trần Văn Nghệ

Thời gian dù mãi dần trôi

Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang

Lật từng cuốn vở sang trang

Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu

Nhớ thầy cô những sớm chiều

Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi

Cho em vững bước vào đời

Tương lai trí tuệ rạng ngời mai sau

Tóc thầy giờ đã bạc màu

Đêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơ

Mong đàn em dựng cơ đồ

Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn

Nay giờ em đã lớn khôn

Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông

Việt Nam sáng mãi trời hồng

Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy

bai tho luc bat ve thay co

Bài 5: Công Ơn Thầy Cô

Tác giả: Trương Văn Thi

Kinh mài, chữ giũa, mực nghiên

Dạy trò con chữ đẹp duyên học đường

Mỗi ngày cắp sách đến trường

Ươm mầm tri thức làm gương bao người

Lúc thầy mới tuổi ba mươi

Hay thương giúp trẻ, hay cười vị tha

Không màn nhung gấm lụa là

Chỉ chăm con chữ để đà dạy răn

Mong trò học giỏi siêng năng

Khơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đời

Giáo viên nét đẹp rạng ngời

Biết bao thế hệ muôn đời tôn vinh

Ơn cô nghĩa thắm đậm tình

Tỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơ

Nhân ngày Nhà giáo làm thơ

Chúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!

Bài 6: Lời Tri Ân

Tác giả: Thái Yên Sa

Người thầy áo bạc sờn vai

Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng

Tình thầy con mãi nặng mang

Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim

Dù bao dâu bể nổi chìm

Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời

Đêm trường giấc ngủ chơi vơi

Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay

Trường xưa in đậm dấu giày

Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi

Từng trò từng lớp xa xôi

Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo

Đôi dòng ngăn cách trông theo

Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi

Chiều rơi nắng đã tắt rồi

Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung

Bài 7: Nhớ Công Ơn Thầy

Tác giả: Nguyễn Văn Chiểu

Làm sao quên được ơn thầy

Công người dạy dỗ có ngày hôm nay

Nét đầu thầy phải cầm tay

Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng

Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang

Tay thầy chèo chống đưa sang bao người

Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui

Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau

Từng đoàn nối tiếp kề nhau

Dựng xây đất nước sớm mau bằng người

Non sông hùng vĩ đẹp tươi

Có công thầy đã tô bồi ngày qua

Bài 8: Nhớ Ơn Thầy Cô

Tác giả: Sở Lưu Hương

Bao năm học dưới mái trường

Thầy cô tiếp bước con đường tương lai

Dù em có bướng có sai

Thầy cô vẫn bảo không ai tự tài

Quyết tâm rèn dũa miệt mài

Rồi sau mới sướng mới oai với đời

Sinh ra ai chẳng muốn cười

Nhưng ai cũng khóc chào đời đấy thôi

Học sinh thích phá thích chơi

Đó là quy luật muôn đời đã qua

Nói thì nhất quỷ nhì ma

Nhưng ai chẳng sợ thứ ba học trò

Thầy cô trọn kiếp đưa đò

Dù mưa dù gió phận cò cũng đi

Mỗi khi sắp đến mùa thi

Tóc thầy thêm bạc mắt cô thêm ngần

Nào ai than khó khổ gần

Vì nghề nhà giáo phải cần hy sinh

Bao người giỏi tiếng thông minh

Rồi đâu có sướng bởi khinh chữ thầy

Một chữ chẳng thể đong đầy

Nhưng dù nửa chữ gọi thầy vẫn nên

Dưới thì phải kính bề trên

Nợ thì phải trả chớ nên vong tình

Học tài học trí Trạng Quỳnh

Vang danh sử sách bóng hình quê hương

Lời thầy vẫn mãi thân thương

Tình cô vẫn mãi trên đường em đi

Lệ nhòa mắt đã tràn mi

Tiếc thời cắp sách qua đi vội vàng

Hai mươi, mười một đương sang

Em vì sự nghiệp nên đang xứ người

Nhưng dù đến khắp mọi nơi

Ơn thầy cô mãi muôn đời không quên

Xin trời, thượng đế ơn trên

Cho thầy cô khỏe vui bên gia đình

Để mỗi buổi sáng bình minh

Thầy cô tiếp bước công trình tương lai

Hai từ “cao quý” chẳng sai

Bởi nghiệp nhà giáo không ai sánh bằng

Bài 9: Nghĩ Về Ngày 20/11

Tác giả: Nguyễn Thành Công

Mừng ngày Nhà giáo Việt Nam

“Tôn sư trọng đạo” trò nào dám quên

Thầy cô như cha mẹ hiền

Ươm mầm nhân cách con em nên người

Rưng rưng khóe mắt ai ơi

Thương thầy cô giáo những nơi bản làng

Nơi có con suối vắt ngang

Núi cao, rừng rậm ai màng viếng thăm

Nơi mà cuộc sống khó khăn

Miếng ăn chưa đủ “đi thăm” bằng gì

Thành phố quà bánh thiếu chi

Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo

Thôn quê khổ lũ học trò

Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào

Phụ huynh áy náy, nôn nao

Gia cảnh là vậy, quà nào được đây

Thầy cô trong những ngày này

Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà

Động viên, an ủi mẹ cha

Cho con đi học để mà lớn khôn

Nhà giáo – kỹ sư tâm hồn

Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài

So bì có đúng, có sai

Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường

Vài lời nhân lễ hiến chương

Tôn vinh Nhà giáo, chặng đường chông gai

Tri ân tất cả những ai

Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau

Dằn lòng xin nói thêm câu:

Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo

Xa quê, hoàn cảnh gieo neo

Ai ơi hãy nghĩ một điều, quan tâm!

Bài 10: Ơn Thầy Cô

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam

Thành tâm ghi nhớ em làm vần thơ

Kính chúc các thầy các cô

Luôn luôn mạnh khỏe từng giờ bình an

Lòng thầy bát ngát đại ngàn

Tình cô yêu dấu chứa chan biển trời

Dạy con cách sống làm người

Hành trang kiến thức vào đời tự tin

Lời ăn tiếng nói giữ gìn

Kính trên nhường dưới biết xin, biết chào

Hôm nay con rất tự hào

Lòng luôn ghi nhớ công lao của thầy

Mười năm công sức trồng cây

Trăm năm nuôi dưỡng cô thầy bón chăm

Thầy cô vất vả thân tằm

Nhả tơ rút ruột quanh năm vì trò

Qua sông là những chuyến đò

Thầy cô cầm lái cho con vào đời

Ghi sâu công đức thầy ơi

Tim con luôn khắc những lời thầy cô

Làm theo lời dạy Bác Hồ

Chăm ngoan học giỏi thầy cô vui lòng.

nhung bai tho luc bat ve thay co

Bài 11: Tấm Lòng Thầy Cô

Tác giả: Phan Hạnh

Lòng thầy nhân hậu thanh cao

Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình

Thương tà áo trắng xinh xinh

Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây

Cho dù vất vả đắng cay

Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề

Đâu cần hứa hẹn tuyên thề

Trái tim son đỏ đêm về trở trăn

Quyết tâm vượt mọi khó khăn

Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi

Các em đi bốn phương trời

Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương

Bài 12: Nhớ Cô Giáo Trường Cũ

Bao năm lên phố, xa làng

Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê

Nhớ bài tập đọc a ê

Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ

Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ

Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em

Vở ngày thơ ấu lần xem

Tình cô như mẹ biết đem sánh gì

Tờ i nguệch ngoạc bút chì

Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề

Thương trường cũ, nhớ làng quê

Mơ sao được một ngày về thăm cô!

Bài 13: Lời Ru Của Thầy

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn

Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây

Thầy ru hết cả mê say

Mong cho trọn ước mơ đầy của em

Mẹ ru em ngủ tròn đêm

Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày

Trong em hạt chữ xếp dày

Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trường

Xin lời ru được dẫn đường em đi

Con đường thầy ngỡ đôi khi

Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!

Hẳn là thầy cũng già thôi

Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em

Thì dù phấn trắng bảng đen

Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình

Bài 14: Người lái đò

Một đời người, một dòng sông

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ

Muốn qua sông phải lụy đò

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa

Tháng năm dầu dãi nắng mưa

Con đò trí thức thầy đưa bao người

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương

Con đò mộc, mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông

Ngoài những bài thơ hay thì bạn có thể tham khảo Những bức thư học sinh viết cho thầy cô giáo cũ ý nghĩa cũng là cách thể hiện lòng biết ơn, tình cảm gắn bó với thầy cô, thể hiện truyền thống tôn sư trọng đạo.

Nghề nhà giáo luôn là nguồn cảm hứng cho các nhà văn, nhà thơ khai thác, và những bài thơ lục bát về thầy cô cũng là món quà tinh thần tuyệt vời được các em học sinh lựa chọn để gửi tặng những người lái đò. 9MOBI đã sưu tầm những bài thơ lục bát hay nhất để các em học sinh tham khảo, dùng làm báo tường hay gửi trực tiếp đến thầy cô giống như một cách để thể hiện tình cảm của mình.

Sending
User Review
0 (0 votes)

RELATED ARTICLES